trái tim vai phản diện
Phương pháp tập luyện xà đơn an toàn và hiệu quả. Tập luyện xà đơn đúng cách mang lại hiệu quả cao, đảm bảo an toàn cho người tập. Bóng Phản Xạ - Khung Treo; Mũ - Giáp - Phụ Kiện Võ Thuật; Xe đạp tập thể dục;
2 Top 8 nữ phản diện mạnh nhất game. 2.1 Psykos - nữ phản diện mạnh nhất trong game One Punch Man. 2.2 Do S - Nhà thao túng tâm lý. 2.3 Eyesight - vị thần Medusa vĩ đại. 2.4 Mosquito Girl - nhân vật đầu tiên tử nạn trước Saitama. 2.5 Genos - người thống trị những ngọn núi. 2.6
1.1 Điện tâm đồ là gì, giá trị trong chẩn đoán nhồi máu cơ tim. Điện tâm đồ (ECG) là hình ảnh dưới dạng đồ thị ghi lại hoạt động điện học của tim, cụ thể là những xung điện do tế bào cơ tim phát ra, tiếp nhận qua các điện cực ngoài da. Trong chẩn đoán nhồi
Trên máy tính, hãy tìm một địa điểm trên Google. Trong bảng thông tin hiện ra, bạn sẽ thấy tùy chọn "Gửi tới điện thoại của bạn". Chọn Gửi, sau đó chọn nơi gửi thông tin đến. Bạn sẽ nhận được thông báo trên thiết bị di động của mình. Chạm vào thông báo để
Phân tích là gì? Phân tích giúp định hướng cho quá trình phát triển công việc của mỗi người, xác định được nhu cầu công việc cần thực hiện, các vấn đề cần phải có tạo nên một lịch trình thực hiện một cách phù hợp nhất sẽ giúp rút ngắn quá trình thực hiện
Faire Des Rencontres Amoureuses Sur Facebook.
Mạnh Nịnh trút hơi thở cuối cùng trong phòng bệnh, để lại cha mẹ, anh trai yêu quý mình nhất và con mèo con đã bầu bạn bấy lâu nay. Có một gia đình hạnh phúc nhưng lại sống trong một thân thể không khỏe mạnh lại là một sự giày vò mà chết đi có khi lại là sự giải thoát cho cả bản thân và gia đình. Hy vọng đời sau cô có thể khoẻ mạnh hơn để có thể học hành, sinh hoạt và có nhiều bạn bè. Không phải chờ lâu, dù không hẳn là đời sau nhưng Mạnh Nịnh lại có thêm một cơ hội sống tiếp trong thân xác một cô gái cùng tên, cùng tuổi với mình. Chờ đã! Tình huống có vẻ hơi giống trong quyển tiểu thuyết của cô bạn cùng lớp mà cô xem lướt qua. Hoá ra cô xuyên sách rồi! Nhưng… nhân vật mà cô xuyên qua lại còn thảm hơn đời trước của cô vừa không có thân thể khoẻ mạnh, lại còn không được cha mẹ yêu thương! Cô bé Mạnh Nịnh hiền lương dịu dàng bỗng chốc xuyên sách, trở thành Mạnh Nịnh phản nghịch, một nữ phụ pháo hôi trong truyền thuyết. Kể ra, lai lịch của nguyên chủ cũng khá đáng thương. Cô là nhị tiểu thư của Hứa gia nhưng bị người giúp việc trong nhà đánh tráo với Khương Diễm, con trai của bà ta. Sau đó cô bị đưa về một gia đình nghèo ở nông thôn miền núi, từ nhỏ là nạn nhân của bạo lực gia đình. Đến khi sự việc bại lộ, cô được đón về lại Hứa gia nhưng đã không thể nào giống được với người chị Hứa Nhiên được yêu thương sống trong nhung lụa từ bé. Chẳng những thế, cô còn phải sống chung với Khương Diễm, do mẹ cô sống cùng cậu nhiều năm cũng có tình cảm, không nỡ đuổi cậu ra đi. Ký ức về nguyên chủ của Mạnh Nịnh gói gọn trong lần đọc vội và những giấc mơ bất chợt mà cô cũng không thể kết nối được nội dung với nhau. Mạnh Nịnh vì ám ảnh tuổi thơ và sự lạnh nhạt của gia đình mới mà càng trở nên phản nghịch ngông cuồng. Cô chống đối với tất cả mọi người và đặc biệt là tìm cách bắt nạt để trả thù Khương Diễm. Đến cuối cùng, cô c hết đi mà không ai rõ thật sự là cô t ự t ử hay bị Khương Diễm g iết c hết. Chỉ biết là những ngày tháng đối nghịch với nhau đã làm cho mối quan hệ của cả hai không thể vãn hồi. Khương Diễm cũng từ một thiếu gia trở thành ác ma, hai tay vương đầy máu và tội ác. Dường như trong quyển tiểu thuyết đọc được, cậu cuối cùng vì g iết c hết ai đó, phải ngồi tù 4 năm, sau khi ra tù lại trở mình thành công, rồi cuối cùng cũng chẳng hiểu vì sao lại t ự t ử trước một ngôi mộ nào đó. Những ký ức vụn vỡ đó cứ như sợi dây thừng bóp chẹt trái tim yếu đuối của cô. Đối mặt với một Khương Diễm tuổi 17 lạnh lùng xa cách nhưng vẫn còn chưa biến chất, cô dường như cảm thấy có lỗi. Những việc tàn ác mà cậu làm sau này có lẽ là vì những ngày tháng bị cô nhục nhã, có lẽ chỉ vì kháng cự trước những trái ngang của cuộc đời. Dù sao cô cũng sẽ c hết, có thể nào đời này lại cứu rỗi được một tâm hồn hay không? Nếu cô đối xử tốt hơn với cậu, liệu cậu có thể sống tốt hơn không? Mạnh Nịnh vì thế tìm mọi cách đối xử tốt với Khương Diễm. Nhưng vì mâu thuẫn giữa hai người quá sâu làm cho cô càng đến gần thì Khương Diễm càng đề phòng và tránh xa. Rồi từ từ, vì Mạnh Nịnh dù sống trong thân xác của nhị tiểu thư Hứa gia nhưng lại có ký ức của cô bé Mạnh Nịnh hiền lành học giỏi, nên những thay đổi từ phía cô ngày càng làm cho những người khác để tâm và cũng thay đổi cái nhìn về cô. Trong đó có cả Khương Diễm và cả gia đình cô. Khương Diễm từ việc tránh xa lại dần dần trong vô thức tiến đến gần cô. Cậu vẫn lạnh nhạt, gắt gỏng nhưng lại nghe lời cô vô điều kiện. Chỉ là, đôi lúc cậu lại tủi thân, buồn phiền và lại quay trở về cáu gắt trước những câu nói “sát phong cảnh” của Mạnh Nịnh. “Mình có thể có một điều ước không? Mình ước cậu đời này sống an yên, vui vẻ” … Vì sao không phải là mình và cậu? “Cậu sẽ mãi là em trai tốt của mình.” … Ai muốn làm em cậu chứ? “Đây là bánh quy mình làm tặng cậu. Cậu có thích không? Còn có cả phần cho các bạn cậu nữa. Cậu chia cho mọi người nhé”. … Ai mượn cậu làm cho cả mọi người? … Vì sao không phải chỉ tốt với mình tôi? … Vì sao cả kiếp trước, cả kiếp này cậu đều thích Tống Tinh Thần? Họ cứ một có tình, một vô ý như thế mà trải qua gần hết thời cấp ba. Cho đến khi Mạnh Nịnh càng lúc càng thấy sự thay đổi từ phía cậu và những biến chuyển trong nội tâm của cô. Cô chợt vui khi cậu gần bên, chợt buồn khi thấy những nữ sinh khác vây quanh cậu. Cô hốt hoảng gạt ra khi cậu mượn men say ôm chầm lấy cô. Nhưng rồi lại cảm thấy vòng tay của cậu thật ấm áp. Ở bên cậu là một sự hưởng thụ chứ không phải là một sự cố gắng. Thế là họ thành đôi. Một Khương Diễm kiệm lời nhưng biết quan tâm chăm sóc, một Mạnh Nịnh dù thân thể có phần yếu ớt nhưng lại hồn nhiên trong sáng là một sự kết hợp đẹp đẽ ở vườn trường. Họ ở bên nhau, vượt qua những trò bẩn ganh ghét của Hứa Nhiên, bỏ ngoài tai những lời chì chiết của ba Mạnh Nịnh và hứa với nhau cùng đến học tại đại học A, cùng nhau viết tiếp một đoạn tình yêu vườn trường và bên nhau mãi về sau. Nhưng rồi mọi thứ dần thay đổi nhiều hơn so với quyển tiểu thuyết cô từng đọc. Lục Nhan Thanh trở về nước sớm hơn dự kiến. Theo cốt truyện, đây là vị hôn phu của cô, nhưng lại yêu Khương Diễm đến điên cuồng và sau này, khi Khương Diễm rời khỏi nhà họ Hứa, là hắn đã thoả hiệp hết những đòi hỏi máu lạnh của Khương Diễm làm con đường hắc hoá của cậu càng không lối thoát. Hay cô lại là thể loại nữ phụ xuyên sách rồi lại được cho siêu năng lực, có thể “bẻ cong thành thẳng”? Đời này, khi Khương Diễm đã thích cô rồi, liệu mọi việc có trở lại giống trong sách không? Liệu tình cảm của cô có đủ lớn để thay đổi đại cuộc? Những giấc mơ đẫm nước mắt mà cô không tài nào xâu chuỗi lại mang ý nghĩa gì? Rốt cuộc vì sao cô c hết? Vì sao Khương Diễm t ự t ử? Sự xuất hiện và thay đổi tính cách hoàn toàn của Lục Nhan Thanh hay cả anh trai cô, Hứa Dịch sẽ mang đến điều gì mới cho cuộc sống của Mạnh Nịnh sau khi xuyên sách? Mời các bạn đọc tiếp để tìm câu trả lời nhé. “Trái tim vai phản diện” là một bộ thanh xuân vườn trường được viết trộn lẫn giữa hơi thở thanh xuân của những cô cậu học trò với những tình tiết quen thuộc như giải đề, luyện thi, thương thầm, yêu lén, đố kỵ, ganh ghét, và những bí ẩn từ cuộc sống này, khi không chỉ cô xuyên sách mà dần dần càng có nhiều nhân vật có vẻ như có ký ức về tấn bi kịch trên trang sách. Chính sự đan xen này làm cho diễn biến câu chuyện càng thêm cuốn hút khi Mạnh Nịnh đang cố ngăn chặn kết cục cũ xảy ra một lần nữa, mà cô không thể biết những nhân vật còn lại đang muốn gì và sẽ hành động ra sao. Mình không phải là người hay đọc thể loại xuyên sách nhưng câu chuyện này theo mình đánh giá có nội dung khá hấp dẫn và tình cảm của cặp đôi chính cũng ngọt ngào, ấm áp, mặc dù con đường “xóa nghèo” của Khương Diễm khá “vi diệu”, nhưng vì anh là nam chính nên nhan sắc hơn người và tài năng vượt bậc, làm giàu cấp kỳ cũng là điều dễ hiểu. _____ “…” Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc Khang Vy *Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết
Văn ánCô gái ngoan ngoãn Mạnh Nịnh xuyên vào một tiểu thanh xuân vườn trường, trở thành nữ phụ pháo hôi, không chỉ nhận cơm hộp sớm mà cả ngày cũng chỉ biết ăn chơi, không học hành không nghề nghiệp, thường xuyên bắt nạt người em phản diện của mình, đã thế — gu thẩm mỹ còn có vấn đề mái tóc màu sắc sặc sỡ, đi đường leng keng tiếng khuyên mũi bông tai...Mạnh • cố gắng học tập tiến về phía trước • Nịnh...Sau khi xuyên qua, có người ghé vào tai cô hỏi, "Chị Nịnh, đánh gãy chân phải hay chân trái cậu ta?"Mạnh Nịnh cúi đầu, trong lúc vô tình bắt gặp ánh mắt xinh đẹp của thiếu niên kia —Cậu ta bị đè xuống dưới đất, nhìn cô bằng ánh mắt lạnh thấu giật mình một cái, trong nháy mắt tỉnh táo lại, không để ý tới đôi chân đang phát run của mình, giả bộ bình tĩnh, giọng nói lạnh lùng, "Các cậu về trước làm bài tập đi, chuyện này để tôi xử lý là được rồi."Đám đông chưa từng động tới sách vở...Nguồn Sưu tầm
Cô giáo đi bên cạnh nghe thấy tiếng cười của Mạnh Nịnh, quay đầu hỏi, “Đã thuộc chưa?”Mạnh Nịnh lúc này mới nhớ mình còn có việc chưa làm, nhanh chóng thu hồi ánh mắt, ngại ngùng ho nhẹ một tiếng, “Chắc là gần ổn rồi ạ.”Cô giáo nhìn trúng nơi quay hình là chỗ lớp nâng cao học nhảy xa, cô đi qua nói với giáo viên lớp họ một câu, khiến cho các học sinh có thể tự do hoạt Nịnh vốn muốn chào hỏi một câu với Khương Diễm, nhưng ngoài cái liếc mắt vừa rồi, tầm mắt của cậu cũng chưa đặt trên người cô lần chí, bởi vì khoảng cách giữa hai người bây giờ rất gần, cô có thể cảm nhận được cậu không cao hứng chút nào, khuôn mặt lạnh lùng còn có thêm vài phần hung Nịnh còn đang ngẩn người, cô giáo đã gọi, “Mạnh Nịnh, chuẩn bị thôi.”Cô lập tức phục hồi tinh ảnh gia đã chuẩn bị xong hết thiết bị, cô giáo hô một tiếng, “Action.”Mạnh Nịnh bắt đầu chân thành đọc lời kích, khóe môi cong cong, ánh mắt trong veo sạch sẽ, vẻ mặt ôn nhu lay động, giọng nói dịu dàng mềm ảnh gia rất hài lòng, chờ cô nói xong, lập tức hô một tiếng, “Cắt.”Cô giáo đưa bảng đen cho Mạnh Nịnh cầm lấy, theo yêu cầu của nhiếp ảnh gia bước lên trên bậc thang, vừa tới bậc thứ tư, nhiếp ảnh gia làm động tác ok với ta cũng cầm máy ảnh hướng lên trên, liên tục chụp vài tấm ảnh, sau đó quay sang hỏi giáo viên bên cạnh xem cô có hài lòng hay Nịnh cầm bảng đen, ánh mắt tìm kiếm Khương Diễm, thấy ở cầu môn cách đó không xa, cậu đứng quay lưng lại với cô, đối diện là một nữ người cô ấy mặc đồng phục Thịnh Dương, t-shirt đơn giản và quần sẫm màu, khuôn mặt tròn trịa, tóc buộc đuôi ngựa, thoạt nhìn rất đáng người họ đang nói chuyện với nhau, thời điểm Mạnh Nịnh nhìn sang, cô ấy đang cong môi cười với cậu, lộ ra hàm răng trắng nõn sạch sẽ. Một bàn tay Mạnh Nịnh vô thức siết chặt váy, không chớp mắt nhìn tấm lưng cao gầy rộng lớn, muốn nhìn tới ánh mắt của là, từ đầu tới cuối cậu cũng không xoay người gái này… là bạn gái của Khương Diễm sao?Mạnh Nịnh lo nghĩ không yên, đang bước xuống bậc thang lại vì không nhìn đường mà bước hụt một nháy mắt đó, trái tim như ngừng đập, chỉ có bản năng của cô thể khiến Mạnh Nịnh theo bản năng ngả ra cô có lại ý thức, cả người đã ngã từ trên bậc thang xuống đường chạy, váy dài bị mặt đường xi măng cắt qua, làn váy lật lên trên lộ ra phần lớn da thịt trắng đớn khiến tất cả thanh âm của Mạnh Nịnh bị chặn ở yết hầu, kêu không thành cố nén đau đớn, bàn tay chống lên mặt đất ngồi dậy, một bóng đen phủ trước mặt Nịnh còn chưa kịp phản ứng đã nghe thấy hơi thở lành lạnh quen thuộc của Khương giây sau, áo khoác cậu rơi xuống bắp đùi đó, cậu tới gần, nắm lấy hai tay áo khoác đồng phục kéo ra sau, nhẹ nhàng buộc thành chiếc nơ sau lưng Nịnh ngẩng đầu lên, khuôn mặt thiếu niên gần cô trong gang tấc, trên mặt cậu không có cảm xúc gì, chỉ là vẻ mặt giống như hung dữ giáo chen vào một nhóm học sinh chạy tới, cẩn thận nhìn trên người Mạnh Nịnh, không thấy vết thương nào.“Mạnh Nịnh, em có khỏe không? Có thể đứng lên không?”Nói xong, cô vươn tay muốn đỡ Mạnh Nịnh đứng Nịnh không biết nên nói như thế nào, cô cảm giác toàn thân trừ phần đầu còn đỡ, những chỗ khác, lưng kéo dài tới bắp chân đều rất đau đớn. Mạnh Nịnh dựa vào Khương Diễm và cô giáo nâng đỡ, thong thả đứng quả, cô vừa đứng lên, cô giáo bên trái hét lớn, “Ôi trời ơi!”Đám người vây xem cũng không đành lòng nhìn, chuyển mắt sang nơi chỉ có bắp chân thiếu nữ chảy máu không ngừng, áo sơ mi trắng cũng theo động tác của cô mà thấm máu, nhìn đến mười phần dọa Nịnh có chút đau đầu choáng váng, cảm giác mình bị tiếng hét của cô dọa cho ngất đi, cô cắn chặt nam sinh lớp nâng cao vội vàng đưa áo khoác viên cảm giác mình sắp hỏng mất, vốn muốn chụp ảnh quay phim ngày kỉ niệm thành lập trường thật tốt, sao mọi việc là ra thế này, thanh âm cô không khỏi đề cao, “Các em cởi áo khoác ra làm gì? Phải nhanh chóng cầm máu, cầm máu biết chưa! Mau đưa em ấy tới phòng y tế đi!”Dừng một chút, cô giáo nhìn về phía Khương Diễm, “Thôi, em đưa Mạnh Nịnh đi đi, những người khác không có việc gì làm cũng đừng tới quấy rầy.”*Lật Tự cởi bỏ đồng phục Thịnh Dương, đổi lại quần áo mình, cũng không có tâm trạng trang điểm, cô cởi tóc, trực tiếp đi ra khỏi nhà vệ tới lưng và chân Mạnh Nịnh, cô cảm thấy mình cũng bắt đầu cảm thấy đau một nơi không người ngồi xuống, lấy điện thoại ra, gọi cho Chu Tử Tử Hào vừa ăn cơm trưa, giọng nói mơ hồ, “Bà cô ơi, sao vậy? Em gọi cho anh làm cái gì?”Lật Tự cười lạnh một tiếng, “Mẹ nó, anh còn mặt mũi ăn cơm?”Chu Tử Hào không hiểu, “Sao anh lại không có mặt mũi ăn cơm chứ, ăn cơm thì chọc tới ai? Bà cô của tôi à, ai chọc tới em vậy?”Lật Tự vò tóc, “Còn có thể là ai chứ? Anh nhfin việc tốt anh làm đi, không phải anh bảo em tới đây để thử người lão đại thích sao?”Giọng nói Chu Tử Hào đột nhiên trở nên hưng phấn, “Vậy kết quả thế nào? Nữ sinh kia có thích lão đại của chúng ta không?”Lật Tự hít sâu một hơi, “Thích hay không em không biết, em chỉ biết cô ấy ngã từ trên bậc thang xuống, vô cùng thảm, màu chảy đầm đìa. Làm xã hội đen nhiều năm như vậy em cũng chưa bị thương nghiêm trọng như thế.”Chu Tử Hào, “…”Im lặng vài giây, anh ta phản ứng lại, không thể tin, “Mẹ nó, anh bảo em thử, vậy mà em đẩy cô ấy ngã cầu thang sao? Em muốn anh chết sao? Anh chết em cũng không sống được, lão đại sẽ không tha cho em!”Vẻ mặt Lật Tự ghét bỏ, “Em đẩy sao? Không phải em theo yêu cầu của anh sắm vai tiểu bạch thỏ vô địch thế gian sao? Trừ việc đó ra, cái gì em cũng không làm, là cô ấy tự ngã. Được rồi, không nói chuyện với anh nữa, anh cứ chờ chết đi, em sẽ bớt chút thời gian đi nhặt xác cho anh.”Chu Tử Hào, “…”Mạnh Nịnh lại một lần nữa bị Khương Diễm bế tới phòng y cửa, cô giãy dụa muốn xuống dưới, thanh âm run rẩy, “Tôi đỡ rồi, cậu thả tôi ở đây đi.”Sắc mặt Khương Diễm trầm xuống, không chút biểu cảm nhìn với Mạnh Nịnh mà nói, dáng vể này của cậu vô cùng hung dữ, cô cũng không biết mình chọc tới cậu lúc nào, không dám nói cũng không dám lộn xộn thêm có chút ấm ức, rõ ràng là cô suy nghĩ thay cậu rồi cả người quá đau, cho nên Mạnh Nịnh cũng quên mất Khương Diễm đã có bạn gái, bây giờ mới phản ứng cửa phòng y tế ra, bác sĩ trực ban cũng không biết đã đi đâu, không có ở bên Diễm ôm Mạnh Nịnh tới chiếc giường lần trước cô nằm. Mặc dù đệm mềm mại nhưng Mạnh Nịnh vừa ngồi lên đã cảm thấy đau đớn, cô cắn chặt môi, không để cho Khương Diễm nhìn ra sự khác thường của Nịnh nhẹ giọng, “Khương Diễm, cậu đi trước đi, tôi ở đây đợi bác sĩ…”Lời còn chưa dứt, cô phát hiện Khương Diễm đã đi ra Nịnh, “…”Đi thật luôn sao? Thì ra người ta nói có vợ quên người nhà… đây đúng là sự cô còn yên lặng oán thầm, Khương Diễm đã cầm hòm thuốc trở Nịnh yên lặng nhìn cậu, bỗng nhiên cong môi, đôi mắt xinh đẹp như phát sáng, giống như ánh trăng trong buổi tối mờ Diễm híp mắt, tròng mắt đen nhánh không hề chớp mắt nhìn cô, đáy lòng không hiểu sao dâng lên cảm giác suy ràng là cậu tức giận, giận chính bản thân mình, cũng giận bản thân vì sao lại không ở bên cô, giận cô khiến bản thân trở nên chật vật, thê thảm như thế. Cậu bắt đầu nghĩ tới việc liều lĩnh trói cô vào bên người, từng phút từng giây cũng không cho cô rời xa tầm mắt của ro ràng cậu cảm nhận được, trái tim mình, bởi vì cô sống động trước mắt bắt đầu mãnh liệt nhảy Diễm đặt hòm thuốc trên ghế, ngồi xổm xuống, tháo giày và tất đã dính máu xuống, lộ ra đôi chân trắng nõn của thiếu cậu nắm mắt cá chân của mình, Mạnh Nịnh không được tự nhiên rút chân Diễm buông mi nhìn vết thương trên bắp chân cô mà giật mình, máu đã đong lại, trái tim cậu run Diễm mở hòm thuốc, cầm lấy bình cồn sát trùng thủy tinh, giọng nói lạnh lùng, “Nằm yên.”Mạnh Nịnh, “…”Cô cảm giác mình không được tự nhiên, lỗ tai cũng không hiểu sao nóng lúc cô còn ngây người, Khương Diễm đã mở bình thủy tinh, dùng nhíp gặp bông lấy cồn sát trùng, tuy rằng động tác cũng không quá thuần Nịnh nhìn ngón tay cậu hơi run rẩy, hai đời cô sợ nhất là đau, sau khi suy nghĩ, cô cảm thấy để bác sĩ làm vẫn là tốt thế, Mạnh Nịnh cẩn thận nói, “Khương Diễm, trước kia cậu đã khử trùng cho người khác chưa? Nếu chưa, hay là cậu cứ về trước đi, tôi ở đây đợi…”Sắc mặt cậu ngày càng khó chịu, Mạnh Nịnh cũng không để ý tới đau đớn, hai chân chụm lại nằm im trên giường, chôn mặt trong cô nắm chặt thành giường, giống như nữ anh hùng anh dũng hi sinh, giọng nói rầu rũ, “Vậy cậu nhẹ tay một chút, tôi sợ đau.”
Văn ánCô gái ngoan ngoãn Mạnh Nịnh xuyên vào một tiểu thanh xuân vườn trường, trở thành nữ phụ pháo hôi, không chỉ nhận cơm hộp sớm mà cả ngày cũng chỉ biết ăn chơi, không học hành không nghề nghiệp, thường xuyên bắt nạt người em phản diện của mình, đã thế — gu thẩm mỹ còn có vấn đề mái tóc màu sắc sặc sỡ, đi đường leng keng tiếng khuyên mũi bông tai...Mạnh • cố gắng học tập tiến về phía trước • Nịnh...Sau khi xuyên qua, có người ghé vào tai cô hỏi, "Chị Nịnh, đánh gãy chân phải hay chân trái cậu ta?"Mạnh Nịnh cúi đầu, trong lúc vô tình bắt gặp ánh mắt xinh đẹp của thiếu niên kia —Cậu ta bị đè xuống dưới đất, nhìn cô bằng ánh mắt lạnh thấu giật mình một cái, trong nháy mắt tỉnh táo lại, không để ý tới đôi chân đang phát run của mình, giả bộ bình tĩnh, giọng nói lạnh lùng, "Các cậu về trước làm bài tập đi, chuyện này để tôi xử lý là được rồi."Đám đông chưa từng động tới sách vở...
trái tim vai phản diện